Đêm Giáng Sinh, Hà Điền Điền bán được ba người máy. Có lẽ là do chuyên môn của cô về người máy khá tốt nên có một số khách quen từng mua giới thiệu bạn bè của mình đến tìm cô mua người máy, thành tích tiêu thụ của cô rất tốt.
Hà Điền Điền nhìn các đơn đặt hàng, nghĩ thầm: quả nhiên tình trường không được như ý thì mới có thể làm việc hiệu quả được…
Sau khi tan làm, cô và Hàm Quang cùng nhau đi dạo siêu thị. Phương Hướng Bắc giống như keo dán, dính chặt lấy hai người, Hà Điền Điền không thể nào hiểu được, cô hỏi anh ta: “Anh không có người nhà sao?”
“Có, khắp thế giới này đều có chỗ ở của tôi.”
“Tôi không nói chỗ ở, anh không có người thân à? Bố mẹ anh đâu? Sao không đón Tết với bố mẹ?”
Phương Hướng Bắc cười nói: “Không phải cô cũng không đón Tết với bố mẹ sao?”
“Bởi vì bố mẹ tôi đi du lịch Tam Á (1) rồi.”
(1) Tam Á là thành phố cực nam của đảo Hải Nam, Trung Quốc. Đây là thành phố lớn thứ hai trên đảo. Bức tượng Quan Âm cao 108 m hoàn thành ở đây năm 2005 là một trong những bức tượng cao nhất thế giới.
“Bố mẹ tôi cũng đi du lịch.”
“Vậy sao? Đi đâu vậy?”
“Sao Hỏa.”
Được rồi....
Hà Điền Điền cầm giỏ, Phương Hướng Bắc chỉ vào xe đẩy của mình, nói: “Cô để vào đây đi.”
“Không cần đâu. Lát nữa đến quầy thanh toán lại phải chia ra.”
“Về nhà rồi chia cũng được mà.”
“Không cần đâu.”
Tháng này thành tích của Hà Điền Điền rất tốt, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795377/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.