Hàm Quang mua một đống len lông cừu, cẩn thận đan khăn quàng cổ.
Hà Điền Điền cũng không nói gì nữa. Dù sao cũng chỉ là người máy, chẳng thể hiểu những ý nghĩ rối rắm của con người, đằng nào thì anh cũng không cố ý, muốn trách chỉ có thể trách cô và Tạ Trúc Tâm hữu duyên vô phận.
Haizz, càng ngày cô càng khoan dung với anh.
Mặc dù trái tim vẫn còn đau âm ỉ. /(ㄒoㄒ)/~~
Mấy hôm sau, Phương Hướng Bắc gọi điện cho Hà Điền Điền: “Điền Điền, cô có thể giúp tôi đăng kí tham gia hoạt động offline lần này không? Cô là khách mời đặc biệt, chắc là có thể nhỉ?”
Hà Điền Điền hơi khó hiểu: “Anh cứ trực tiếp tìm nhân viên quản lý để đăng kí mà, không cần tìm tôi đi cửa sau đâu.”
“Để đăng kí được thì cần phải sử dụng người máy hơn một tháng, còn tôi mới sử dụng nên không đủ.”
“Vậy sao? Để tôi hỏi giúp anh.”
Hà Điền Điền gửi cho Thời Kỳ Biên Niên Sử một tin nhắn nói qua loa về tình huống, Thời Kỳ Biên Niên Sử nhiệt tình trả lời cô, chuyện này cũng không quá quan trọng, đến lúc đó Hà Điền Điền đưa người bạn kia đi cùng là được.
Sống hơn hai mươi năm, đây là lần đầu tiên Hà Điền Điền được trải nghiệm cảm giác quyền lợi của cấp bậc đặc biệt, thật tuyệt vời. Khó trách những người làm chính trị kia đánh nhau vỡ đầu cũng muốn trèo lên cao ngồi!
Ngày mùng 8 tháng 12, nhiệt độ toàn thành phố giảm khá nhiều. Hà Điền Điền quấn chiếc khăn Hàm Quang đan cho lên cổ, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-quang/1795364/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.