Edit: Khả Khả
Hết một nén nhang, khi Hà Tam quay trở lại, Lý Hạc Minh đang gối lên đùi Lâm Ngọc ngủ.
Trong ngục lạnh lẽo, Lý Hạc Minh bị thương nặng, dường như ngủ không yên giấc, mà lúc này, hơi thở của hắn đều đều, mày kiếm giãn ra, quả nhiên đã chìm vào giấc ngủ.
Thấy Hà Tam đến, Lâm Ngọc đưa ngón trỏ, ra dấu im lặng, Hà Tam nhìn Lý Hạc Minh nhắm hai mắt nằm yên trên đùi Lý Hạc Minh, thì không lên tiếng, hắn chỉ vào nửa tấc nhang còn lại ý bảo đã hết thời gian rồi.
Lâm Ngọc gật đầu, nàng nhẹ nhàng nâng đầu Lý Hạc Minh dịch lên gối, cố gắng không đánh thức hắn. Nhưng chân nàng đã bị Lý Hạc Minh gối tê rần, phải ngồi lại một chút rồi mới đứng lên.
Nàng đắp tấm chăn lên người Lý Hạc Minh, đặt tay nải bên gối hắn, sau đó nhẹ nhàng thu dọn vải bố trắng dính máu mủ đi. Hà Tam quay lưng chờ đợi, không hề thúc giục. Lâm Ngọc làm xong hết thảy, quay người lại nhìn Lý Hạc Minh đang yên giấc, nàng đã quen với dáng vẻ lạnh lùng dũng mãnh khi xưa của hắn, giờ đây, nhìn thấy vẻ mặt hắn bình yên nằm trên chiếc giường cứng ngắt chật chội trong phòng giam khiến cho nàng cảm thấy hắn yếu ớt vô cùng.
Mũi nàng dâng lên chua xót, nàng cúi người hôn lên giữa trán Lý Hạc Minh, thì thầm bên tai hắn: “Nhị Ca, ta phải đi đây!”
Hơi thở dịu dàng phớt qua vành tai Lý Hạc Minh, nhưng hắn không nghe thấy.
Lâm Ngọc rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329238/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.