Edit: Khả Khả
“Nghe nói, sau khi Chu Minh nghe được động tĩnh bên ngoài cung, hắn đã lên kế hoạch rời cung vào ban đêm, Quách Phóng dẫn một đội binh tiếp ứng bên ngoài. Nhưng, khi hai người vừa mới gặp nhau, đã bị Nhị hoàng tử dẫn cấm quân bao vây. Người của Chu Minh không dám động, Quách Phóng bị Chu Hi trảm dưới kiếm. Chu Minh tức giận, đâm thanh trường kiếm về phía ngực Chu Hi, cũng may, thị vệ phía sau nhanh tay lẹ mắt can thiệp, có chút tổn thương đến tim phổi, hiện tại đang nằm trong cung…”
Trên chiếc xe ngựa đang chạy về hướng Chiếu Ngục, Lâm Tĩnh nghiêm túc kể từng câu từng chữ giống như thuyết thư ngồi trong quán trà, kể chuyện cho cả trăm người nghe, còn hiện tại người ngồi trước mặt hắn chỉ có Lâm Ngọc, song, dường như nàng không chú ý lắng nghe lắm.
Lâm Tĩnh dừng lại, mặt vô cảm nhìn chằm chằm Lâm Ngọc đang thấp thỏm vén cửa sổ xe liên tục nhìn ra ngoài đường phố, hắn đá giày thêu của nàng: “Ta đang nói chuyện với muội đó, muội có nghe không?”
Quả nhiên Lâm Ngọc không nghe lọt tai câu nào, nàng quay đầu, mơ hồ “hả?”, sau đó có lẽ nàng không nhìn thấy biểu tình khó coi của Lâm Tĩnh, vội hỏi: “Ca, còn bao xa nữa?”
Hỏi xong, nàng lại muốn nhìn xuyên qua cửa sổ xem xe ngựa đi đến chỗ nào rồi, rõ ràng nàng không biết đường đi đến Chiếu Ngục, nhìn ra cửa thì có ích gì.
Lâm Tĩnh đè bàn tay đang dở cửa sổ của nàng, kéo người về ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329234/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.