Edit: Khả Khả
Lý Hạc Minh và Lâm Tĩnh chia tay trên đường, bất chấp ánh nhìn của người khác, hai người mang theo túi lớn túi nhỏ đi về phủ.
Gần đây thời tiết có lúc nóng có lúc lạnh, thân thể Lâm Ngọc cảm thấy hơi khó chịu, khi Lý Hạc Minh trở về, nàng đã kê một chiếc ghế bập bênh dưới gốc cây Mơ, nhắm mắt tựa vào ghế, ánh nắng mỏng manh chiếu trên đỉnh đầu.
Ánh xuân dịu êm xuyên qua cây Mơ chiếu lên người nàng, dưới làn váy thiên thanh hơi lộ ra mũi giày, trên gối nàng vẫn còn cuốn sách đang mở ra, cả người dựa ra ghế, dường như đã đi tìm Chu Công rồi.
Trên bàn đá có ấm trà Trần Bì đang nấu, nước trà sôi ùng ục, miệng bình bốc lên làn khói trắng. Bên cạnh có một mâm đá lạnh và vài miếng lê vàng, Trạch Lan ngồi cạnh im lặng gọt vỏ lê. Nàng thấy Lý Hạc Minh tiến vào, liền đứng dậy hành lễ, môi cử động chuẩn bị lên tiếng thì Lý Hạc Minh đưa tay ra hiệu im lặng, Trạch Lan lập tức nuốt hai tiếng “đại nhân” vào trở lại. Lý Hạc Minh thả nhẹ bước chân, đặt đồ trên tay lên bàn, nhận lê từ Trạch Lan, sau đó xua tay đuổi nàng xuống.
Thần sắc Lâm Ngọc ôn hoà, hơi thở nhẹ nhàng, bên cạnh đổi người cũng hề không biết, xem ra là đã ngủ rồi.
Lý Hạc Minh mở nắp tách trà ra, rót vào 2 tách trà nóng hổi, sau đó im lặng cúi đầu gọt lê.
Lưỡi dao sắc bén lướt qua vỏ lê vàng ươm, phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329226/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.