Edit: Khả Khả
Lâm gia dự định để Lâm Ngọc ở nhà đến qua năm, rồi mới tính đến hôn sự, nhưng Lý Hạc Minh chờ không nỗi, muốn thành hôn trước năm mới.
Trước khi thành hôn, hai bên nam nữ không thể gặp nhau, lão Trần theo lời của Lý Hạc Minh đến thương lượng với Lâm Trịnh Thanh và Vương Nguyệt Anh, cuối cùng quyết định chọn ngày đại hôn vào ngày hai mươi bảy tháng chạp, Lâm Ngọc hồi môn vào ngày giao thừa, cũng xem như ở nhà đến qua năm.
Ngày cưới đã định, thời gian gấp gáp, hôn phục lúc trước của Lâm Ngọc mới làm một nửa đã ném đi, bây giờ phải làm lại, sợ là phải tập hợp mấy phường thêu lại mới có thể làm kịp.
Nhưng không ngờ, ngày hôm sau, lão Trần dẫn người đến đưa hôn phục, giày thêu, mũ phượng cho Lâm Ngọc, tất cả đều đầy đủ.
Lý phủ vội vàng đặt mua một phủ đệ để nghênh đón Lâm Ngọc, lão Trần bận bịu đến mức chân vắt lên cổ mà chạy, lão đến đưa hôn phục nhưng không ở lại lâu, chỉ hỏi hôn phục này có vừa ý nàng hay không, sau đó uống ngụm trà lại phải đi liền.
Đám người đi rồi, Vương Nguyệt Anh mới hồi phục tinh thần: “Ây da, nếu không vừa người Thê Thê thì làm sao đây?”
Tần Mi An cười nói: “Mẹ, người đừng lo lắng, trong nhà chẳng phải có tú nương sao, nếu chỗ nào chật, chỗ nào dài thì kêu tú nương nới ra hay cắt ngắn lên là được mà!”
Vương Nguyệt Anh vỗ vào đầu cười: “Ta hồ đồ quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329168/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.