Edit: Khả Khả
Tần Mi An kể với Lâm Ngọc về chuyện của Dương Kim Minh xong, đêm đó Lâm Ngọc chuẩn bị một phong thư, sáng hôm sau, thừa dịp trời còn sương mù dày đặc, nàng cho người mang thư đến Lý phủ.
Lời này Lâm Ngọc nên chính miệng nói với hắn mới thoả đáng, nhưng nàng bị Lâm Tĩnh cấm cửa, không được ra ngoài, chỉ đành truyền tin thay lời.
Sau khi đưa tin, Lâm Ngọc luôn chờ hồi âm. Không biết có phải Lý Hạc Minh cố ý kéo dài thời gian hay không, rõ ràng buổi sáng đưa tin, Lâm Ngọc phải chờ đến hoàng hôn mới nhận được hồi âm.
Thư hồi âm vẫn là một tiểu hài tử đưa đến, trên giấy chỉ có một chữ son đỏ: Hừ.
Rồi không biết là hắn có đồng ý hay không.
Bất luận là Lâm Ngọc có vì Dương Kim Minh đi cầu xin Lý Hạc Minh hay là vì nguyên do nào khác, đối với Lý Hạc Minh mà nói, nó đều như nhau, đều là cầu xin cho Dương Kim Minh.
Hà Tam không biết chuyện giữa Lâm Ngọc và Dương Kim Minh, chỉ cảm thấy Trấn Phủ Sử hôm nay cực kỳ khó ở, nguyên cả một ngày không hề thấy hắn cười lần nào.
Sau khi điều tra xong, tất cả Cẩm Y Vệ đều rời khỏi Chiếu Ngục, Lý Hạc Minh một mình đến trước phòng giam giữ Dương Kim Minh.
Buổi tối, nếu trước đó không có người chịu thẩm vấn thì Chiếu Ngục sẽ có được khoảng thời gian “thanh tĩnh”. Những tội nhân dường như bị tra tấn đến chết, yên lặng ở trong không gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-ngoc/3329167/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.