Nhìn thấy nội dung thư gửi về, sắc mặt quản sự không ngừng biến đổi, lúc này ông ta mới chợt nhớ ra, gia đình anh trai chị dâu đối xử với Thường Nga thế nào khi nàng còn sống trong nông trường.
“Tiểu tiện nhân, dám đối xử thế này với chúng ta!” Cữu mẫu tức giận giơ chân, vốn đang trông cậy Thường Nga sai người mang vàng bạc về, ai ngờ đến một cái áo cũ cũng không có, còn làm bọn họ mất sạch mặt mũi.
“Bà câm miệng.” Thường Thắng đỏ bừng mặt, cướp lá thứ xoay người bỏ đi.
Hai mắt tí hí của quản sự đảo vòng quanh, vội vã ra ngoài lên xe la, chạy đến Kim Cương môn.
Trấn Cửu Như xảy ra chuyện gì, Thần Tử Thích tạm thời không biết, lúc này, cậu đang đứng trong chính điện cung Đan Dương, ôm một đống châu báu không biết cái nào tốt hơn cái nào.
Cung Đan Dương đã tu sửa xong, Đan Y dẫn Thần Tử Thích vào ở, Hoàng đế ban cho không ít đồ đạc, Hoàng hậu cùng Hoàng tử trưởng thành cũng lục tục tặng lễ.
Ngọc cổ, trang sức châu báu, xiêm y đầy đất. Thần Tử Thích sau khi nhìn thấy cảnh này liền đứng đực ra, thoáng nhìn bèn biết cái này là đồ mới, cái kia cũng thế. Đan Y nói, để cậu chọn một cái, Thần Tử Thích cái gì cũng muốn nhất thời không biết chọn thứ gì.
“Sao không có vàng vậy?” Thần Tử Thích ngó vào một cái hòm, cong mông tìm kiếm.
Đan Y ngẩng đầu từ trong sách, liếc nhìn cậu một cái, lơ luôn.
Linh Hòa đứng ở một bên trái lại không coi nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dao/1370701/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.