Ra khỏi Hoán Hoa cảnh, Cố Thanh Miên đi theo la bàn cả một đường. Trình Chu ngự kiếm, mang theo Cố Thanh Miên lao đi vùn vụt.
Cố Thanh Miên: “Dừng lại —- ở đây.”
Kim la bàn không chỉ cố định mà vừa đi vừa quay xung quanh. Hai người ngó xuống thì thấy đây là một tòa thành nhỏ nơi thế gian.
Phần Cầm đạo nhân xuất thân từ Thanh Hàn quan, nhưng yêu nhất lại là khói lửa nhân thế. Hắn ở đây, Cố Thanh Miên cũng không thấy lạ.
Kiếm hạ xuống ngoài thành, sau đó mọi người mới đi vào. Lúc này Cố Thanh Miên không dùng Dịch dung đan nữa, thị vệ ở cổng thành nhìn y một chốc, cân nhắc mớ quần áo của y có giống ăn mày không, có lòng nhắc nhở: “Công tử, tóc ngươi rối, phải — Ẩy?”
Thị vệ sửng sốt, dụi mắt kinh ngạc: Chẳng lẽ nhìn lầm?
Cố Thanh Miên cười, gật đầu mà qua. Trình Chu bên kia cho thị vệ tra xét Lộ dẫn rồi nhanh chóng đuổi theo, tiến tới nhỏ giọng kêu rên: “Đây là nơi của phàm nhân, tiền bối, ta van cầu ngươi — Chú ý chút đi — Tóc y y tự buộc, so với ngươi buộc giùm không phải tốt hơn hả?”
Tử Hàm không kiên nhẫn “xì” một tiếng: “Không buộc lên cho y thì đến ngày nào y mới buộc? Còn buộc nút chết? Bản tọa không muốn già rồi còn phải nghe người người ríu rít không yên.”
“Nút chết?” Trình Chu chẳng rõ nguyên do, quay đầu lại nhìn tóc Cố Thanh Miên: “Nút chết gì — Sao lại có người buộc nút chết trên tóc —”
Hắn hít sâu một hơi, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ham-dan/955711/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.