Đảo Thần tiên thì ra chỉ là một hoang đảo. 
Sáu năm về trước, Phượng Kỳ dẫn thuyền của mình, bao gồm tôi tớ và rất nhiều của cải có giá trị đến vùng Thụy An này thì dừng chân, từ đó cư dân trên đảo Thần tiên cũng nhiều lên trông thấy. 
Lúc đầu, đội tàu xác định lấy nghề bắt cóc cướp giật mưu sinh, nhưng mọi người đều biết, Phượng Kỳ không phải là loại người ác độc mất nhân tính, những thuyền bè bị hắn cướp, nếu là thuyền quan phủ hoặc triều đình phái người tới hắn sẽ ác ý gây khó khăn,còn lại là những kẻ bị cướp đoạt khác,hoặc là gian thương, hoặc là ác bá. 
Uy danh hải vương Phượng Kỳ cũng dần dần lưu truyền trong dân gian. 
Về sau, hắn sử dụng nhiều phương thức cùng mánh khóe ở các bến cảng thành lập bến tàu dưới quyền của mình, không chỉ thế, thân phận thực sự của hắn là là diêm thương ( thương nhân buôn muối) lớn nhất Uyên quốc, chỉ là rất ít người biết về thân phận này. 
Khi những sự thật này bày ra trước mắt Đoạn Cửu Ngân thì nàng kinh ngạc hồi lâu. 
Còn nữa.............., trong Kỳ phủ, mấy vị nữ quyến kia không phải là thị thiếp của Phượng Kỳ, mà là những cô nương vô tình hắn cứu được trong nhiều năm đi biển. 
Trong số các nàng, có nhiều người từng là con gái nhà quyền quý, là nữ nhi giang hồ, hoặc là những cô gái nhà thường dân cô nhi quả mẫu, đằng sau mỗi một người là những câu chuyện quá khứ đau buồn. 
Hơn phân nửa trong số 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-vuong/2524590/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.