Tâm sự thiếu nữ trở thành bí mật không thể nói ra.
Nhưng cũng bởi vì đã xác định được tâm sự của mình nên cuối cùng cô không thể coi như chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Doãn Vân Y bắt đầu nỗ lực kiềm chế phản ứng của mình ở trước mặt Vân Dã.
Khi phát bài tập, cô đi qua chỗ ngồi của Vân Dã, thiếu niên làm bài được một nửa thì nằm bò trên mặt bàn để nghỉ ngơi, tay phải cầm bút vắt trên cạnh bàn.
Túi đồng phục của Doãn Vân Y móc vào bút của Vân Dã.
Bởi vì động tác này, Vân Dã từ từ đứng dậy, ánh mắt nhập nhèm, sau khi nhìn rõ người trước mặt, lại nhìn cái bút trong tay, cậu thuận miệng nói: “Cậu thích à?” Rồi cậu tiện tay nhét bừa cái bút đó vào trong túi cô: “Cho cậu.”
“... Cảm ơn.”
Doãn Vân Y ôm sách bài tập quay lại chỗ ngồi, lấy cái bút ra khỏi túi rồi quan sát một lát. Cô viết mấy nét vào giấy, trong lúc vô thức, cô viết xuống câu nói kia.
[Tớ thích cậu.]
[Vân Dã.]
Khi lấy lại tinh thần xem mình vừa viết cái gì, Doãn Vân Y hoảng hốt gạch xóa hai câu nói kia. Bạn học gần đó đi ngang qua, cô lập tức gập vở lại, đút vào trong ngăn bàn.
Từ Diêu học lớp khác, trước khi tan học thì tới đây nói cho cô biết: “Vân Y, cậu có biết có rất nhiều người đưa thư tình cho Vân Dã không? Thầy giáo còn gọi cho phụ huynh, sợ Vân Dã yêu sớm đấy.”
Doãn Vân Y đè nén cảm xúc, hỏi: “Nhiều người thích Vân Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966962/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.