Sau khi ân ái xong, Phó Thức Tắc đứng dậy vào bếp rót một cốc nước ấm. Vân Ly đang ngồi ở trên giường, dùng chăn quấn mình thành cái bánh chưng, hỏi anh bằng giọng khàn khàn: “Làm sao bây giờ?”
Phó Thức Tắc nhìn theo tầm mắt của cô về phía khăn trải giường, hờ hững nói: “Vào phòng anh ngủ.”
Anh đưa nước cho cô, Vân Ly lầu bầu uống mấy hớp, cổ họng thoải mái hơn một chút, lẩm bẩm nói: “Phải ngủ chung à?”
Phó Thức Tắc cụp mắt: “Em muốn ngủ một mình à?”
Người Vân Ly vẫn còn nhức mỏi, cô sợ nửa đêm anh lại làm gì gì đó, thế nên cô chần chừ gật đầu.
Phó Thức Tắc: “Anh không muốn.”
“...”
Không chỉ như thế, Phó Thức Tắc hoàn toàn không thèm hỏi ý kiến của cô, trực tiếp bế cả người lẫn chăn đi về phòng anh. Giường của anh mới chỉ trải ga giường, chứ không có chăn.
“...”
Vân Ly nhận ra, ngay từ đầu, anh đã không có ý định để hai người chia hai cái giường.
Vân Ly nghẹn một hơi ở cổ họng, giận dỗi rúc vào một góc, không hiểu vì sao anh còn giả vờ giả vịt hỏi ý kiến của cô. Phó Thức Tắc cảm thấy buồn cười, đi qua sờ sờ má cô, cô quay mặt đi.
Đụng vào vách tường, anh cũng không nản lòng, trực tiếp ghé sát lại hôn luôn một cái vào má cô.
“...”
“Anh…” Vân Ly nhất thời không nghĩ ra nên mắng thế nào, nghẹn một hồi lâu, mới nói ra mấy chữ: “Da mặt dày quá.”
Phó Thức Tắc cong môi, trông còn có vẻ như đang hưởng thụ mấy lời mắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-trang/966956/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.