🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

- Dạ ! Đúng thế ! Khi cô này, - em chỉ Bích Mai, - đi xông xáo lướt nhanh sát quầy đồ sứ, tôi trông thấy rõ ràng ống tay áo măng tô của cô ta móc vào quai bình...

Bích Mai hết đường chối cãi, còn cố vớt vát một câu cho đỡ thẹn trước mặt đông người :

- Nói tầm bậy !... Hừ ! Mà thôi, cãi cọ nơi công chúng coi kỳ quá, tôi khó chịu lắm rồi ! Cô nhỏ kia không dám nhận lỗi thì thôi ! Hèn quá ! Thôi, để tôi đền giùm cho, bao nhiêu đó ông ?

Người trưởng quầy tra lại bảng kê giá hàng :

- Dạ, thưa cô cho năm ngàn đồng ạ !

- Ối chà ! Cái gì ?... Năm ngàn ? Gì dữ vậy ? Ông dám tính tôi 5 ngàn đồng bạc cái lọ thủy tinh tồi đó ? Không trả, tôi không trả đấy ? Một cắc tôi cũng không trả ?

- Cô thông cảm cho ! Như tôi đã nói từ hồi nãy ! Đó là một cái bình pha lê hãng chúng tôi gởi mua từ bên Pháp. Bắt buộc phải tính theo giá của chủ ấn định. Mong cô hiểu giùm cho !

Bích Mai vênh mặt, cong cớn :

- Ông có biết tôi là ai không ?

Người trưởng quầy nhếch mép, mệt mỏi :

- Dạ thưa biết chứ ạ ? Nội Đà Lạt này, còn ai là không biết gia đình "cụ" ông, "cụ" bà Phạm Văn Phàm ?

- Thế ông có biết ba tôi chỉ huy ...

Người trưởng quầy không còn kiên nhẫn nổi nữa :

- Vâng, vâng, tôi biết, tôi biết rõ lắm. Tôi biết rõ là ông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-to-di-chuc/3914370/chuong-20.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hai Tờ Di Chúc
Chương 20
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.