Trần Thiên Tường dùng một tay giữ chân gã, tay kia cởi thắt lưng của mình, Tôn Mặc sợ tới mức khuôn mặt nhỏ nhắn lúc trắng lúc xanh, vừa gào khóc vừa liều mạng giãy dụa.
“Anh Tường, tới đè gã xuống, để em rảnh tay chút.” Tề Hải Dương gấp gáp nháy mắt, chuyền cho Trần Thiên Tường thay mình khống chế cổ tay Tôn Mặc. Trần Thiên Tường chau mày, thằng ngốc này sẽ không muốn …… Muốn cưỡng cái tên khốn nạn này chứ
Bất quá vì đang giả bộ, Trần Thiên Tường vẫn là giữ lấy cánh tay Tôn Mặc, hơn nữa còn lưu loát dùng thắt lưng trói gập ra sau. Tôn Mặc sợ đến mức khiếp đảm, không cần ai giữ mà cũng không dám nhúc nhích, mông trần phơi trên ghế còn run run, bộ dáng đáng thương hệt như sắp bị hấp diêm đến nơi.
“Hắc hắc, dùng cái này, không thể để gã thoải mái được.” Tề Hải Dương quay lại rất nhanh, tay còn cầm cái gậy rung rốt cuộc cũng có chỗ xài.
“Cậu moi ở đâu ra vậy?!” Trần Thiên Tường trợn tròn mắt, thằng đần còn lấy cái này ra, nhỡ mà bị Tôn Mặc nhìn thấy chỉ sợ sức đe dọa sẽ mất hết. Gậy rung không phải là vấn đề, vấn đề chính là gậy rung hai đầu, lấy ra chẳng phải là không đánh đã khai, hai người bọn họ chính là thuần 0, vậy còn cưỡng hiếp cái rắm!
“Lúc giúp anh dọn dẹp mới thấy, rồi em cất kỹ.” Tề Hải Dương không nghĩ xa được, còn đang lo tìm hiểu cái nút khởi động với chế độ rung, phát hiện nó vẫn rung ùng ục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thu-gap-nhau-at-co-mot-cong/1985007/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.