“Em có đói bụng không?”
Trong đầu Vận Giai Kỳ thoáng hiện lên các món như gà rán, món lẩu, bò bít tết, khoai tây chiên, kem.
Nhưng khi nghĩ đến khuôn mặt đáng ghét của Bạc Ngạn Thiên và Mộ.
Ngọc My, cô lại chống cẵm nói: ‘Tôi không muốn ăn”
“Sao thế?”
“Tôi không muốn xuống tầng dưới, tôi không muốn nhìn thấy bọn họ.”
Bạc Tuấn Phong biết “bọn họ” trong lời của cô là đang nói đến ai “Tôi ghét bọn họ!” Vân Giai Kỳ lại nói: “Tôi cũng không thích căn phòng này, tôi không muốn ở trong căn phòng này, nhưng tôi cũng không biết phải đi đâu?”
Nói xong, cô lườm anh nói: “Tôi không thích ở đây”
Vào chiều ngày hôm nay, Bạc Tuấn Phong không biết cô đã trải qua những gì, mắt đỏ hoe giống như vừa mới khóc, khuôn mặt sưng vù.
Bạc Ngạn Thiên ra tay không có chừng mực, từ lúc anh còn nhỏ ông ta đã tin tưởng và chấp hành theo giáo dục roi vọt nhưng nếu ông ta thực sự nghiêm túc thì ông ta ra tay sẽ không nhẹ đâu.
Bạc Tuấn Phong nói: ‘Vậy thì tôi sẽ đưa em về phòng của tôi”
“Tôi không muốn!” Vân Giai Kỳ nói: “Đó là phòng của chú với người phụ nữ xấu xa kia, tôi không muốn đến đó!”
Bạc Tuấn Phong biết cô thực sự tức giận.
Nhìn thấy cô không muốn trở lại căn phòng đó, Bạc Tuấn Phong suy nghĩ một chứt rồi hỏi: “Không phải em thích phòng có vườn hoa sao?”
Hai mắt Vân Giai Kỳ sáng lên, gật đầu như gà mổ thóc từ”
Ngay sau đó người đàn ông nắm lấy tay cô nói: “Đi theo tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/355212/chuong-1444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.