Chương trước
Chương sau
Từ nhỏ đến lớn trừ mẹ của cậu ta ra chưa từng có một ai ra mặt bảo vệ cậu ta như vậy.
“Vân Giai Kỳ.!
“Trước tiên cậu đừng nói gì hết” Vân Giai Kỳ hạ nhỏ giọng nói với cậu ta.
Bạc Tiêu Dương mỉm cười thầm.
Rõ ràng là một cô gái yếu đuối lại bảo vệ cậu ta.
Bạc Tuấn Phong nhìn về hướng của Vân Giai Kỳ.
Không biết tại sao, cô gái này là một người xa lạ nhưng mà lại đem lại cho anh một cảm giác đặc biệt quen thuộc.
Có một cảm giác đã từng thân thuộc qua, thậm chí là cảm giác gần gũi.
Mộ Khánh An cười lạnh nói: “Lời của cô có ý gï? Tôi không có ý gây sự mâu thuẫn nội bộ nhà họ Bạc! Là cô cố ý xuyên tạc ý nghĩa lời nói của tôi!
Tôi chỉ muốn cho cô biết, hai toàn nhà văn phòng đó chỉ cần tôi muốn thì lập tức có thể điều tra được ai là chủ nhân thực sự của nó!!
Vân Giai Kỳ vừa nghe thì nhướng chân mày: “A? Vậy thì ông có thể điều tra một chuyến để xem thử?!
Mộ Khánh An tiến gần hơn một bước nổi cáu, hốn hến chất vấn: “Cô chưa gặp quan tài chưa đổ lệ phải không?!!
Vân Giai Kỳ nhẹ nhàng đưa tay lên, vừa tao nhã vừa rộng lượng: “Tổng giám đốc Mộ, mời Ông cụ Bạc nhướng mày, ông ấy cảm nhận được Vân Giai Kỳ là đang khiêu khích Mộ Khánh An.
Ông ấy nhìn về hướng Mộ Khánh An thấy được Mộ Khánh An đang thực sự bị khiêu khích đến tức giận thực sự gọi một trợ lý đến.
“Người đâu!!
“Tổng giám đốc Mộ, tôi ở đây!
“Điều tra cho tôi! Trong vòng năm phút, tôi muốn điều tra ai là chủ nhân của hai toàn nhà văn phòng đó!!
“Dạ!
Người trong đám đông náo động.
Bọn họ biết rằng Mộ Kháng An thực sự đã bị chọc điên lên.
Nếu như cứ tiếp tục làm âm lên thì cảnh tưởng này càng rất khó xem.
Bạc Tuấn Phong nhíu mày sắc mặt có chút không vui: “Không cần điều tra nữa!
Mộ Khánh An đưa tay lên biểu thị với Bạc Tuấn Phong: “Tuấn Phong, con đừng nói, người phụ nữ này quá kiêu ngạo, tôi Mộ Khánh An tham gia hội người giàu đã lâu nhưng chưa từng thấy người nào dám ở trước mặt tôi kiêu ngạo như vậy!!
Vân Giai Kỳ cười lạnh nói: “Hội người giàu? Tổng giám đốc Mộ, ông cứ mở miệng thì lập tức phân biệt cấp bậc!
Chỉ là, tổng giám đốc Mộ ở hội người giàu nhiều năm như vậy thì đã sao?
Lẽ nào ông ấy không hiểu được, càng ngày càng nhiều con hổ có thực lực xuất hiện, lúc thú săn săn mồi thì càng lại không phô trương thanh thế?
Vân Giai Kỳ từ trước đến nay không phải là một người thích phô trương thanh thế.
Bạc Tuấn Phong lên tiếng: “Đủ rồi, mọi chuyện dừng ở đây!
“Tuấn Phong, tôi đã nói qua, con đừng nhúng tay vào việc này. Cô gái này đã làm xấu mặt của con, con có thể nhịn nhưng ta thì không!
Sắc mặt Bạc Tuấn Phong lập tức trở nên lạnh lùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.