Vân Giai Kỳ dọc theo cầu thang đi xuống nói: “Không ngờ được vì tôi mà nhà họ Bạc lại có thể nhấc lên cơn sóng lớn như vậy. Điều này nghĩa là gì chứ? Cái này quả thực khiến tôi được sủng ái mà lo sợ đấy”
Cô đi đến trước mặt Bạc Ngạn Thiên nói với ông ta: “Ông Bạc, mong ông rút lại những lời vừa nói. Nhà họ Bạc không cần vì tôi mà khiến cả gia tộc bất hòa, như vậy chẳng phải tôi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của nhà họ Bạc ư? Ông yên tâm, không ai quấn quít lấy cháu trai của ông đâu. Các người tưởng tôi ở lại nhà họ Bạc là vì Bạc Tuấn Phong à?
Tôi chỉ cân Mạn Nhi, các người đừng hiểu lâm”
Nói xong cô lại nhìn về phía Bạc Tuấn Phong: “Bạc Tuấn Phong, tôi đi là được chứ gì. Anh cần tôi nhưng tôi lại không cần anh đâu”
Bạc Tuấn Phong nhìn cô hơi nhíu mày lại.
Mộng Yến Mi cũng hơi kinh ngạc. Bà ta không ngờ Vân Giai Kỳ sẽ nói như vậy. Bà ta tưởng đây là một cô gái ham danh lợi nhưng nghĩ lại nếu Bạc Tuấn Phong thật sự vì cô mà từ bỏ quyền kế thừa nhà họ Bạc thì anh sẽ hai bàn tay trắng.
Cô cần một Bạc Tuấn Phong hai bàn tay trắng thì chẳng phải uổng phí công sức leo lên người anh ư? Vậy nên cô đang lấy lui làm tiến.
Coi như cô biết thức thời, biết trong lúc này vẫn muốn giữ vững vị trí chủ nhân nhà họ Bạc của Bạc Tuấn Phong. Người phụ nữ này cũng rất thông minh.
Vân Giai Kỳ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/354221/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.