Lúc Bạc Tuấn Phong và Vân Giai Kỳ chạy tới bệnh viện thì Mạn Nhi đã được chuyển vào phòng bệnh. Cô bé bị thương không nghiêm trọng lắm, chỉ bị trây da bên ngoài, có vẻ như là bị xước bởi vỏ cây sần sùi. Trừ cái này ra thì không có vấn đề gì nữa.
Nhưng Bạc Vũ Minh đã vào phòng phẫu thuật, cho tới khi bọn họ chạy tới vẫn chưa ra.
Mạn Nhi không muốn đợi một mình trong phòng bệnh, khóc đòi y tá đưa cô bé tới bên cạnh Bạc Vũ Minh. Cô bé trơ mắt nhìn Bạc Vũ Minh mê man bất tỉnh được đưa vào phòng cấp cứu, lòng nóng như lửa đốt. Y tá bế cô bé lên và đưa tới phòng cấp cứu.
“Mẹ!” Xa xa, Mạn Nhi thấy Vân Giai Kỳ và Bạc Tuấn Phong đang đứng ngoài cửa phòng cấp cứu, Mạn Nhi vội gọi một tiếng.
Vân Giai Kỳ vừa nhìn thấy cô bé, lập tức ôm cô bé vào trong lòng: “Mạn Nhi, con không sao chứ?”
“Con không sao, anh trai đâu ạ?” Mạn Nhi gọi Vũ Minh là “anh trai” theo bản năng.
“Anh… Anh trai?” Vân Giai Kỳ có chút bất ngờ nhìn về phía cô bé.
Mạn Nhi đỏ mắt, giọng nhỏ lại: “Mẹ, con biết hết rì Chuyện Bạc Vũ Minh là anh trai của cô bé và chuyện Bạc Tuấn Phong là cha của mình, cô bé đều biết hết. Vốn cô bé đã đồng ý phải giữ bí mật với Bạc Vũ Minh, nhưng hôm nay khi Bạc Vũ Minh phải vào phòng cấp cứu, cô bé đang lúc sốt ruột đã lỡ miệng nói ra.
Cô bé không biết tại sao Vân Giai Kỳ phải gạt mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353940/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.