Bọn họ vây quanh bờ ao, nhao nhao muốn xuống, nhưng lại không dám.
Bọn họ không biết trong suối phun này có thứ gì, Bạc Tuấn Phong không nói gì, bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Tống Hạo Hiên đột nhiên đi vào văn phòng.
“Vân Giai Kỳ?”
Vân Giai Kỳ lấy lại tỉnh thần, tiện tay kéo mành che vào, xoay người nhìn Tống Hạo Hiên, khóe miệng hơi nhếch lên “Hạo Hiên” Vân Giai Kỳ đi về phía anh ta, hỏi: “Người của Thiên Ngạo nói thế nào, còn cố ý thu mua nữa không?”
“Bọn họ đều đã rời khỏi văn phòng, chuyện này tạm thời chưa biết, không biết bên Thiên Ngạo sẽ nói thế nào”
Vân Giai Kỳ nói: “Rất xin lỗi, vì em, thiếu chút nữa liên lụy tới tập đoàn nhà họ Tống. Nhưng mà anh đừng lo lắng, Thiên Ngạo sẽ không động vào một phần của tập đoàn nhà họ Tống”
Tống Hạo Hiên nhìn cô, đau lòng ôm cô vào ngực “Vân Giai Kỳ, nên nói rất xin lỗï, không phải là anh sao? Nếu tập đoàn nhà họ Tống có thể có một nửa thực lực của tập đoàn nhà họ Bạc, đã không tới mức xảy ra chuyện ngày hôm nay.
Nhưng mà em yên tâm đi, cho dù xảy ra chuyện gì, chỉ cần Bạc Tuấn Phong không động vào em, mọi chuyện đều giao cho anh ứng phó, anh có thể xử lý tốt, em không cần nghĩ quá nhiều”
Vân Giai Kỳ cười “Sao em có thế không nghĩ nhiều được? Rõ ràng là Thiên Ngạo nhằm vào tập đoàn nhà họ Tống, em không có khả năng trơ mắt ngồi nhìn mặc kệ: Tống Hạo Hiên bật cười: “Anh ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353816/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.