Trong phòng họp, tất cả mọi người chờ đợi mà lòng nóng như lửa đốt, nhưng mãi không đợi được Bạc Tuấn Phong Tần Khải Trạch đứng dậy đi tới dưới lầu, thì thấy Bạc Tuấn Phong đứng bên cạnh suối phun, gương mặt tuấn tú thâm trầm. 
Anh ta đi tới bên cạnh Bạc Tuấn Phong, thật cẩn thận nói: “Tổng giám đốc Bạc… Chuyện dự án thu mua..” 
Anh ta còn chưa dứt lời, thì thấy chân dài của Bạc Tuấn Phong đột nhiên vươn ra, vậy mà bước. 
thẳng vào trong suối phun. 
Tân Khải Trạch nhào tới bên cạnh suối phun, khẩn trương nói: “Tổng giám đốc Bạc, anh đây là” 
Suối phun này không sâu, chỉ đến eo. 
Dưới ánh mặt trời, mặt nước trong vất. 
Mới vừa mưa xong, trong không khí còn tràn ngập mùi ẩm ướt. 
Bạc Tuấn Phong khom lưng, mò mầm ở bên trong suối phun. 
‘Tần Khải Trạch cẩn thận hỏi: “Anh Bạc, anh đang tìm gì thế? Tôi tìm giúp anh nhé?” 
Bạc Tuấn Phong giống như không nghe thấy lời anh ta nói, trái lại tự mình mò mẫm ở trong suối phun. 
Tân Khải Trạch vô cùng đau lòng, trên tay anh còn có vết thương mà. 
Sao lại bị thương, anh ta không biết, anh ta cũng không thể hỏi được. 
Sáng sớm hôm nay, anh ta thấy Phó Lam Tiêu thay thuốc cho anh. 
Phó Lam Tiêu luôn dặn dò mãi, miệng vết thương không thể dính nước, nếu không bị nhiễm trùng thì không tốt. 
Nước ở trong suối phun này, cũng không sạch sẽ Nếu bị nhiễm trùng. 
Tần Khải Trạch chưa bao giờ thấy Bạc Tuấn Phong như vậy. 
Từ xưa tới nay Bạc Tuấn Phong luôn ít lời, một chữ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-thai-nam-bao-tong-tai-bay-duoc-vo-ngoan/353815/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.