Wavri ở ký túc xá hai ngày vẫn hồn nhiên không biết quan hệ giữa hai người, hoàn toàn trở thành một cái bóng đèn di dộng biết đi. Hai ngày sau, cậu nhóc xách theo cái ổ gà mà Lâm Lạc Bạch đã đan xong đi về nhà.
Dụ Văn Xuyên rất ngứa mắt Wavri. Wavri lúc nào cũng lấy cái lý do bệnh nặng để dính chặt lấy Lâm Lạc Bạch, đáng chết hơn chính là cậu nhóc đó dám mang khăn quàng cổ tình yêu mà Lâm Lạc Bạch đan cho anh đi.
Lâm Lạc Bạch còn nói anh lòng dạ hẹp hòi, cứ phải một hai so đo với em út cùng nhóm.
Sau khi tên phiền phúc kia đi rồi cuộc sống của hai người mới trở lại đúng quỹ đạo, khôi phục lại trạng thái keo sơn gắn bó.
Một ngày nọ khi hai người đang ngồi trên xe đến địa điểm quay, Lâm Lạc Bạch thần bí hỏi Dụ Văn Xuyên: “Lúc quay xong chương trình em có thể chạm vào anh trước mặt trạm tỷ không?”
Dụ Văn Xuyên vẫn đang còn giận dỗi nhất thời ngơ ngẩn, sắc mặt từ từ đỏ lên: “Em muốn làm gì?”
Lâm Lạc Bạch thấy hắn ngượng ngùng, cười nói: “Em sờ có chút xíu thôi mà.”
Dụ Văn Xuyên: “……Em sờ nhiều xíu cũng được.”
Lâm Lạc Bạch trừng mắt: “Anh nghĩ lung tung cái gì đấy! Em đang tính toán lúc quay xong có thể lơ đãng sờ sờ cơ ngực của anh. Em nghe nói trên mạng có mấy người thích cắn CP kiểu này lắm. Chúng ta biểu hiện không giống như bình thường sờ tới sờ lui, được dịp đùa giỡn thì sờ nhau hai cái.”
Dụ Văn Xuyên nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ten-thang-nam-ngoc-nghech/1797895/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.