- Trác Dương, anh thật sự đã hẹn với bạn trước rồi, em nói với anh haihộ anh một câu. – Bàn tay cầm vô lăng của ông Án Nam Phi khẽ run lên. 
Bà Trác Dương dờn dỗi lườm ông một cái, lòng ngọt ngào: 
- Gọi điện báo hoãn đi, bạn anh có quan trọng bằng anh hai không? Đã đến đây rồi thì thôi. 
Ông vẫn lưỡng lự. 
Bà Trác Dương rút phắt chìa khóa xe ra, nhoai người hôn ông một cái: 
- Ông xã ơi, chẳng lẽ anh vẫn đang để bụng mấy lời nói không suy nghĩ của em lúc giận dỗi sao? 
Hôm qua, bà Âu Xán gọi điện tới mời họ ăn cơm. Ông hỏi có chuyện gì, bàcười mà không: Tạo cơ hội cho anh gặp Hàng Hàng thương yêu của anh,chẳng tốt quá sao? 
Lần đầu tiên ông nghiêm giọng chỉ trích cách nói bỡn cợt của bà, sau đó cả đêm không nói gì với bà. 
Ông như đang phải ngậm một miếng hoàng liên[1], mồm miệng đắng ngắt, không tài nào mở miệng. 
[1] Một vị thuốc bắc, rất đắng. 
Khi đẩy cửa xe ra, vừa bước một chân ra ngoài, ông lại đột ngột rụt về, hơi thở nghẹn lại nơi cổ họng. 
- Ông xã? – Bà Trác Dương lo lắng. 
Ông nhắm mắt lại, khó nhọc bước xuống xe, dường như con đường phía trước đầy gai góc, khiến ông sợ hãi vạn phần. 
- Trác Dương tới rồi à! – Bà Âu Xán nở nụ cười thật lòng đầu tiên trongsuốt buổi tối hôm nay. – Nam Phi em ngồi cạnh anh Trác Minh, còn TrácDương ngồi với chị. Ông sui, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098840/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.