Lấy thẻ về, Gia Hàng tới quầy đồ ngọt ở góc phố mua một hộp kem dâu,hạnh phúc chiêu đãi bản thân. Giờ cô đã giàu rồi, có phải không? 
Miếng kem thơm lừng lập tức tan ra trong miệng, đầu lưỡi thở hắt ra sảng khoái. 
Trên đời này, bạn buộc phải thừa nhận rẳng tiền bạc là một thứ tốt. Có tiềncan thiệp, chuyện phức tạp đến mấy cũng trở nên đơn giản, tình cảm thắmnồng đến mấy cũng trở nên phai nhạt, vết tích sâu đến mấy cũng có thểxóa nhòa. 
Cớ sao phải băn khoăn? Cớ sao phải ra vẻ thanh cao? Cớ sao phải lưu luyến? Hãy để tất cả cuốn theo chiều gió, trôi qua dòngnước không dấu vết. 
Cơm trưa dì Lữ nấu rất đơn giản, Gia Hàng ăn nhiều hơn một chút. Ăn xong, thím Đường và dì Lữ đi ngủ trưa, cô trôngTiểu Phàm Phàm. 
Cậu nhóc ngủ nhiều rồi nên hết sức tỉnh táo, ê a như đang nói chuyện với cô. 
Cô véo mũi cu cậu, nhớ ra thím Đường từng dặn không được véo mũi trẻ conmạnh, nếu không sau này sẽ bị tẹt. Con trai phải mũi cao mới khiến gương mặt có góc cạnh, như vậy mới đẹp trai. Cô bèn vuốt nhẹ mũi cậu bé. 
- Trác Dật Phàm. – Cô khịt mũi, thầm mắng bản thân chẳng có phong độ,trong lòng vẫn cảm thấy xót xa. – Dì tên là Gia Hàng, chữ Gia trong Bách gia chư tử, chữ Hàng trong từ Hàng không, hai chúng ta sớm tối bên nhau hơn mười một tháng, cũng có thể coi là bạn thân rồi! Sau này nếu gặpnhau trên phố, phải lễ phép với dì nghe chưa, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-sao/2098822/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.