Chuyển ngữ: Tiểu Su a.k.a Tử Dương
Chỉnh sửa: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
Tách tách tách… Từng giọt mưa thuận theo mái cong rơi tí tách trên thềm đá ngoài phòng, trong phòng, hai vị tiên sinh trướng phòng vùi đầu tính toán, ngón tay gẩy lia lịa trên bàn tính, tiếng hạt châu tiếng mưa rơi cùng hòa âm, êm ái vô cùng, khiến ta khoan khoái thở dài một tiếng, chợt nảy ra vài tứ thơ.
Đột nhiên nhớ ra một triều đại nào đấy có vị họ Bạch nào đó hình như từng viết một bài thơ, ta không nhớ cả bài thơ, mà chỉ nhớ được mấy câu đại loại thế này:
“Đại châu tào tào như cấp vũ,
Tiểu châu thiết thiết như tư ngữ.
Tào tào thiết thiết thác tạp đàn,
Đại châu tiểu châu lạc ngọc bàn. [1]
Thật chuẩn, ta đoán rằng vị họ Bạch kia trước đây chẳng phải thương nhân thì cũng là tiên sinh trướng phòng, nếu không tự mình trải nghiệm, sao có thể viết ra những câu thơ sống động như vậy?
“Đại đương gia, mua hồi xuân dược tốn hai trăm sáu mươi lượng, tiền thuê mướn hàng tháng một trăm lượng, các khoản vụn vặt năm mươi lượng, lãi năm trăm mười bốn lượng.” Tiên sinh trướng phòng Giáp quả nhiên là người làm việc lâu năm, tính toán mau lẹ vô cùng, chỉ nhoáng cái đã tính xong, vung bàn tính trên tay liền quay sang báo cáo với ta.
Ta gật đầu với ông ấy, nhấc bút lên nắn nót từng nét phẩy từng nét mác, thêm vào gia tài của mình một món tiền mới, có điều, chữ “bốn” này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3486001/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.