Chuyển ngữ: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
Bùi Diễn Trinh gương mặt trầm như nước, sóng nước chẳng xao, nhưng phong ba bão táp ẩn sâu dưới đáy.
“Thẩm Diệu!”
Ta nhìn thẳng y: “Phải. Ta tên Thẩm Diệu. Vương gia không cần nhắc ta cũng biết ta họ Thẩm, nếu ta không mang họ Thẩm, năm đó sao Vương gia phải tam môi lục sính kiệu tám người nâng rước ta vào cửa? Nếu ta không mang họ Thẩm, sao Vương gia phải một đằng hao tâm tổn trí tự tay làm hình nhân bằng da, một đằng rửa tay nấu canh tránh thai cho ta uống? Nếu ta không mang họ Thẩm, sao Vương gia phải lo sợ vuột mất gia tài, vội vội vàng vàng an bài Tống gia đăng môn cầu thân, đẩy ta vào trong hoa trướng Tống Tịch Viễn? Nếu ta không mang họ Thẩm, sao Vương gia phải cùng với Tống công tử hai người âm thầm bắt tay nhau lập thành liên minh vững chắc, bề ngoài thì diễn vở kịch đấu đá lẫn nhau, coi nhau như kẻ địch? Nếu ta không mang họ Thẩm, sao Vương gia có thể vào đúng lúc bái đường đương đường cự hôn, chiếm được tín nhiệm của toàn bộ Thẩm gia, để đến thời khắc quan trọng nhất Thẩm gia không xuất tiền bạc viện trợ hoàng gia? Nếu ta không mang họ Thẩm, sao trước khi Vương gia vào kinh bức vua thoái vị lại đưa Tiêu Nhi về Bùi gia, chỉ vì đến khi phong môn diệt Thẩm gia không muốn tổn thương cốt nhục thân sinh?”
“Giờ đây, ta mới hoàn toàn hiểu ra, vì sao Hoàng thượng lại ba lần bảy lượt cản trở hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3485998/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.