Chuyển ngữ: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
“Bùi đại nhân đã khư khư cố chấp như vậy, chúng ta cũng không muốn ép uổng. Người đâu!” Đôi mắt trắng dã của vị đại thái giám chủ hôn đảo trái đảo phải, nói bằng giọng bất âm bất dương:[1] “Còn đứng ngây ra đó làm gì? Còn không mau mời Bùi đại nhân vào đại lao chờ thái hậu xử lý!”
“Tuân mệnh!” Bốn dũng tướng uy vũ đứng đằng sau khách khứa tới dự lễ lập tức ôm quyền bước ra, xông lên trước, bàn tay đặt vào bội đao đeo bên hông, vây quanh Bùi Diễn Trinh tạo thành một vòng tròn vững chắc. Lúc này ta mới nhận ra cung nhân này dẫn theo thị vệ tới tham dự hôn lễ.
“Bùi đại nhân, mời.”
Bùi Diễn Trinh gỡ chiếc mũ tân lang đính lông chim trĩ trên đầu xuống, đặt lên bàn, vừa thu tay áo dài về, không nói hai lời lập tức theo mấy thị vệ lưng hùm vai gấu bước ra ngoài, vừa đến ngoài cửa, bỗng nhiên quay đầu lại, tay vịn vào trụ hiên, ánh mắt băng qua màu đỏ rợn ngợp sảnh đường nhìn ta, giãn thành nụ cười tươi sáng, chợt xoay người, bóng hình hòa vào màn mẫu đơn lung linh lả lướt trong đêm.
Hồi lâu sau, không biết là hỉ nương[2] nào lỡ tay đánh đổ hộp trang sức hồi môn đang cầm trong tay, nhất thời, ngàn hộc minh châu trong tráp ào ra, rơi tán loạn trên mặt đất. Trân châu rơi xuống đất hạt này nối tiếp hạt kia tạo thành chuỗi âm thanh liên miên không dứt, cuối cùng đã phá vỡ lời chú yểm bao trùm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3485986/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.