Ai cũng nói Tô Châu xinh đẹp duyên dáng, với những khu vườn đẹp nhất nước, mỹ nhân nơi nơi, không những khuôn mặt tựa phù dung, dáng vẻ thanh tú, môi son khẽ mở cất lên giọng Ngô uyển chuyển mềm mại như sóng nước, khiến lòng người phơi phới như lạc vào cõi mộng. Thái hậu chính là mỹ nhân Tô Châu điển hình, nghe nói năm đó không những xinh đẹp, mà còn hát Bình đàn [1] rất hay, tiên đế mặc dù không hiểu tiếng Tô Châu, nhưng lại thích nghe giọng Ngô mềm mại, cùng với tiếng đàn chầm chậm tiếng trống nhịp nhàng, vì vậy, Thái hậu chỉ dựa vào một khúc Bình đàn Tô Châu câu hồn nhiếp phách, trổ hết tài năng, để rồi sau đó trở thành độc nhất, nổi bật nhất giữa muôn vàn đóa hoa chỉ biết cầm kỳ thi hoa trong chốn hậu cung.
Đến nay Tiên đế qua đời đã nhiều năm Thái hậu lão nhân gia không còn hát Bình đàn nữa, vì thế vô cùng nhàn rỗi, tuy ở trong thâm cung, nhưng không bao giờ quên cố hương Tô Châu, lúc rỗi rãi thường nghĩ đến việc chỉ hôn điểm uyên ương phổ nào đó cho đám tiểu bối chưa vợ chưa chồng nơi quê nhà để giết thời gian. Tri phủ Tô Châu đương nhiệm chính là con trai của biểu ca Thái hậu, trong khuê phòng có một đứa con gái út nghe nói xinh đẹp tuyệt trần, năm ngoái vừa cập kê, tên là Tần Mậu Trinh, không biết ai đã nhắc đến cô nương này với Thái hậu, Thái hậu nghe xong lập tức hào hứng vô cùng, nói rất thản nhiên: “Mậu Trinh? Ai gia nhớ Tổng đốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3485984/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.