Chuyển ngữ: Tiểu Dạ a.k.a Mốc
Vì sao từ cổ chí kim hoàng đế bệ hạ các triều đại đều thích xuống Giang Nam?
Cái này đương nhiên là có lý do của nó. Thứ nhất, Giang Nam thủy bộ thông cả bốn phương suốt cả tám hướng, là “Ngư mễ chi hương”,[1] cho nên cự phú khắp nơi; thứ hai, Giang Nam bốn mùa như xuân ôn hòa ấm áp, nhất phương thủy thổ dưỡng nhất phương nhân,[2] cho nên mỹ nữ khuynh thành đâu đâu cũng có.
Vì vậy, “Hoàng thượng xuống Giang Nam” lần này, ta cho rằng cùng với hòa thượng trong chùa ra ngoài khất thực tuy phương thức khác nhau nhưng mà hiệu quả lại giống nhau đến kì diệu.
Chẳng qua là, hoàng đế bệ hạ hóa duyên đương nhiên không thể so sánh với tăng nhân nghèo khó, cầm trong tay cũng không phải bát gỗ bình thường, hoàng đế bệ hạ cầm trong tay chính là bát vàng sáng loáng tỏa ánh hào quang. Bát vàng này không phải cái gì khác, chính là “Quyền hạn khống chế việc chuyên chở buôn bán trà trong nước”.
Quyền hạn này vốn luôn nằm trong tay Lục gia ở Hàng Châu, cũng chính là nằm trong tay ông ngoại ta. Lúc đó, phú hào lớn nhất cả nước chính là Lục gia, còn Thẩm gia chúng ta bấy giờ chưa là cái gì cả. Tiếc rằng ông ngoại ta được trời định sẵn là không có con, sinh được đứa con nào không chết yểu thì cũng lắm bệnh nhiều tật, cuối cùng chỉ còn lại mỗi mình mẹ ta là con gái duy nhất, cả nhà từ trên xuống dưới đều coi như bảo bối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-ong-chong-cu-mot-vo-dien/3485979/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.