14.
Ta đứng thẳng, ngẩng đầu nhìn Bắc Địch vương, giọng lạnh lùng:
“Ngươi tốt nhất nên giữ chút tôn trọng. Ta là hoàng hậu của Đại Hạ. Tên húy của ta, há để ngươi tùy tiện xưng gọi? Nếu còn dám gọi thẳng tên ta lần nữa, ta tuyệt sẽ không khách khí.”
“Còn kẻ vừa rồi dám buông lời thô tục, lại dám động tay động chân với ta, ta g.i.ế.c hắn là để cảnh cáo. Để xem còn ai dám bất kính với ta nữa? Đây chính là kết cục!”
Bắc Địch vương nheo mắt nhìn ta, ánh mắt thăm dò.
Ta biết lúc này trong lòng hắn đang đấu tranh.
Ta càng cứng rắn, hắn càng đoán không ra chân tướng.
Kiếp trước, ta là kiểu người nhẫn nhịn, im lặng, dè dặt, hoàn toàn không phải dáng vẻ sắc lạnh, bộc trực như hôm nay.
Hắn đang d.a.o động.
Nhưng đám thuộc hạ của hắn vẫn chưa từ bỏ ý định, có kẻ tức tối quát:
“Đại vương, con tiện nữ nhân đó g.i.ế.c phó tướng của chúng ta!”
Ta lạnh giọng quát lại:
“Lời lẽ ô nhục, ánh mắt dâm ô, vô lễ vô đạo, Bắc Địch vương định xử trí thế nào?”
Bắc Địch vương còn chưa mở miệng, tỷ tỷ đã chen vào, giọng chua chát đầy khinh miệt:
“Chỉ là một đứa con thứ, bị nói vài câu, nhìn vài cái thì sao? Cần gì phải nghiêm trọng đến mức g.i.ế.c người?”
Ta trở tay tát thẳng một cái, giọng đầy sát khí:
“Ta là hoàng hậu Đại Hạ, ngươi tưởng ta để mặc cho ngươi mở miệng hồ ngôn loạn ngữ?”
Tỷ tỷ giận dữ định đ.á.n.h trả, nhưng nàng ta không phải đối thủ của ta.
Kiếp trước vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nu-nhi-cua-tham-gia-deu-mang-menh-phuong-hoang/4882411/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.