🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chẳng biết đã trải qua bao nhiêu thời khắc...



Phùng Phá Thạch mở mắt ra nhìn thấy vầng trăng đã tàn, sắp lặn xuống phía trời tây.



Cậu bé gượng gạo ngồi lên, toàn thân đau nhức, xương cốt như chia lìa...



Ộc!



Gã phun ra một búng máu, ruột gan như có ai cấu xé, tự hiểu mình đang mang nội thương trầm trọng.



Hồi tưởng chuyện đã qua, Phùng Phá Thạch vụt đứng dậy, cất tiếng gào to :



- Mẹ ơi... mẹ đâu rồi?



tứ bề im lặng.



Nhớ lại trận giao đấu cùng bọn Diêm Vương Tôn Giả vừa rồi, Phùng Phá Thạch bất kể mình đang mang trọng thương, vừa bò lên núi, vừa thét gào :



- Mẹ ơi... mẹ đâu rồi?



Không nghe tiếng đáp của Triệu Phi Tần, Phùng Phá Thạch kinh hoàng lại vừa bò lên vừa gào to hơn trước :



- Mẹ ơi... con là Phùng Phá Thạch đây... mẹ ở nơi đâu?



Cậu bé cố nhịn cơn đau xé ruột xé gan, bò lết lên ngọn núi.



Tới bình đài, Phùng Phá Thạch thở hồng hộc, mồm lại phun ra một búng máu tươi.



Cậu bé nằm vật trên bải cỏ thở một lúc, lại lóp ngóp đứng lên dáo dác tìm kiếm Triệu Phi Tần.



Trên đỉnh đài vắng bặt không thấy Triệu Phi Tần ở đâu, chỉ nghe tiếng gió núi thổi rì rào.



Phùng Phá Thạch không gọi mẹ nữa, đứng trơ như một pho tượng ngẩn ngơ như kẻ đã bị mất hồn.



- Phụ thân đã chết, nay mẹ lại mất tích, chẳng biết sống chết lẽ nào, còn gì đau thương hơn nữa!



Đứng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-no-trieu-am/2525233/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.