Mùi rượu vang xông thẳng vào mũi khiến Minh Giao không khỏi nhíu mày. Cô gượng đứng lên, chợt thấy sống lưng lạnh toát, không biết là do điều hòa trong phòng hay là cái gì nữa. Cô liếc thấy có 5 người ngồi trên ghế, ánh đèn quá mờ khiến cô không thể nhìn rõ ai ra ai, cô chỉ có thể cảm nhận được ánh mắt sắc lẻm của những người đó đang chĩa vào mình. Bên cạnh, nhân viên phục vụ đang xin lỗi rối rít.
- Sao lại có người lạ vào đây?- Một giọng đàn ông vang lên đầy bực bội.
- Chỉ là vô tình cô ấy va vào tôi thôi ạ…
Không để ý lời giải thích của người phục vụ, ông ta chiếu đôi mắt dữ tợn về phía Minh Giao, ý muốn đuổi khách. Minh Giao chả tỏ ý gì sợ sệt, bởi vì mặc dù người đàn ông kia trông dữ dằn thật đấy, nhưng cảm giác của cô chẳng mảy may nào chút sợ hãi. Cô nói độc hai từ xin lỗi rồi xoay lưng. Nhưng nào có dễ thế, một giọng nói đầy uy quyền vang lên khiến cô chợt cứng người:
- Đó được coi là xin lỗi à?
Giọng nói phát ra từ phía góc phòng, gương mặt người đó hoàn toàn chìm ngập trong bóng tối. Minh Giao có cảm giác quen quen nhưng cô chẳng cố căng mắt ra nhìn rõ hay suy nghĩ đã gặp người đó ở đâu, cô chỉ muốn ra khỏi đây thật nhanh, liền cúi xuống, khẽ nói:
- Xin – lỗi!
Cô quay nhanh ra cửa. Không khí bên ngoài sao dễ chịu đến thế, trái ngược với trong kia, ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-hai-the-gioi/2066379/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.