" Ưm... " cảm nhận được cái ngón tay của Nhậm Thừa Vinh đang không ngừng cọ cọ vào cửa hang, Tô Hiển Nhiên rên rỉ một tiếng.
Phía sau... ngón tay của Đỗ Đức Trí cũng đang lần mò xung quanh cúc hoa của cô.
Tô Hiển Nhiên mím chặt môi lại, hai mắt trừng to ra khi một ngón tay của Đỗ Đức Trí đang chen vào.
" Trí... ưm... Trí..."
" Thả lỏng một chút đi vợ. " Đỗ Đức Trí liếm nhẹ tai của Tô Hiển Nhiên nói.
Nếu cô cứ giữ thân thể căng cứng như vậy thì sẽ làm mình bị thương mất thôi.
Tô Hiển Nhiên thở sâu vào lại hít ra để giữ cho chính mình thật bình tĩnh.
Hai mắt cô đỏ lên khi cảm nhận được cửa hang và cúc hoa đều đang bị hai anh chồng cùng nhau đưa một ngón tay vào.
Cảm giác ham muốn, khó chịu bức rứt lúc đầu biến mất hoàn toàn, thay vào đó là sự đau nhè nhẹ.
Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí thở ồ ồ lo lắng, vật nam tính của hai anh cương cứng đến đội lên quần một túp lều nho nhỏ.
Chính là cho dù bản thân hai anh có ham muốn ra sao thì trong đầu hai anh vẫn luôn nghĩ " Tô Hiển Nhiên là nhất " vì thế hiện tại, hai anh đều cẩn thận mở rộng để khi thật sự đâm sâu vào trong cô, cô sẽ không bị quá đau.
" Nhiên Nhiên nhịn một chút. " Hai anh chồng giọng khàn khàn nói.
Tô Hiển Nhiên hai mắt ẩm ướt gật đầu nói.
" Đừng để quá lâu...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116422/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.