Cho dù bản thân có ham muốn dục vọng ra sao thì cô cũng chỉ là đàn bà con gái, cái gì cũng phải biết rụt rè nhưng... chết tiệt...
Cứ đứng nhìn cô như thế này cô là sao chịu nổi a.
Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh nhìn Tô Hiển Nhiên một cái mới khó khăn nói.
" Không phải không muốn, chỉ là... chỉ là... "
Tô Hiển Nhiên chống tay ngồi dậy, hai mắt ngập nước nhiễm dục nhìn hai anh chồng.
" Hai chồng... chán ghét vợ đến như vậy sao? "
" A!? "
" Không... không có... " Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh vội vàng nói.
" Thế thì nhanh đến đây. "Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh thở hắc một hơi, không nhanh không chậm nói.
" Anh sẽ rất nhẹ nhàng. "
Lời nói vừa dứt, hai anh liền lao vào ôm lấy Tô Hiển Nhiên, cả ba hôn lấy hôn để môi lưỡi quấn quýt không rời.
" Ưm... " tiếng mút chùn chụt vang lên, Tô Hiển Nhiên khó chịu ngâm nga một tiếng.
Lưỡi hai anh liếm lấy liếm để cổ cô, vai cô, tai cô lại cắn nhè nhẹ hạt đậu đang cương cứng ở ngọn đồi cao.
Tô Hiển Nhiên thở dồn dập, tay cô đưa lên ôm chặt cổ Nhậm Thừa Vinh đang liếm láp hạt đậu, đầu ngửa lên vì cái liếm của Đỗ Đức Trí ở sau lưng.
Tô Hiển Nhiên thở ồ ồ nói.
" Nhanh một chút... đừng mơn trớn liếm láp nữa... em... ưm... em chịu... chịu không có nổi... "Hai anh chồng hai mắt đỏ ngầu, nhiễm lửa dục nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116421/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.