Tô Hiển Nhiên ngáp lên ngáp xuống nhìn chằm chằm phía trước.
Đỗ Đức Trí hỏi.
" Nhiên Nhiên mệt sao? "
Tô Hiển Nhiên dựa vào đầu Đỗ Đức Trí, lắc nhẹ nói.
" Không mệt, nhưng hơi hơi buồn ngủ. Oáp... " ngáp một tiếng, Tô Hiển Nhiên lại hỏi.
" Có phải em làm phiền hai chồng không? " còn chưa giúp được gì mà lại buồn ngủ lên buồn ngủ xuống như này, thật sự là đang làm phiền chứ còn gì nữa a.
Nhậm Thừa Vinh cẩn thận ôm cô xuống khỏi vai của Đỗ Đức Trí, Đỗ Đức Trí lại cầm mấy cái túi mà NHậm Thừa Vinh xách lúc nãy.
Ôm cô để cô có thể dựa vào lồng ngực của anh ngủ ngon, Nhậm Thừa Vinh nói.
" Nhiên Nhiên buồn ngủ thì ngủ đi nè. " dừng một chút anh lại nói.
" Ở trong cửa hàng cũng có phòng ngủ, nên Nhiên Nhiên yên tâm. "
Tô Hiển Nhiên nhìn Nhậm Thừa Vinh, lại nhìn Đỗ Đức Trí, môi cô câu lên nói." Hai chồng thật tốt. "
Cũng không biết là vì cô kiếm được chỗ để ngủ, hay là do sự ấm áp mà cả hai anh chồng đem lại, Tô Hiển Nhiên nhanh chóng ngủ say.
- ---
Tô Gia.
" Phu Nhân, Tô đại tiểu thư đang mở một cửa hàng kinh doanh. "
Tô Hiển Như nhướng nhướng mày, nhìn như không nhìn trợ lí nói.
" Gọi là Tô tiểu thư, tôi chỉ có một đứa con là nó cần gì gọi đại đại như vậy. "
" A... " Trợ lí hai mắt trừng to kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116415/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.