Vì ở tinh cầu Lavin này, lại còn xuất hiện cái tên cổ lỗ sĩ như vậy.
Đi đến đâu cũng rất dễ thấy các cửa hàng, tiệm tạp hóa khác, nhưng người ta sẽ không dùng chữ cái đầu mà dùng nguyên một câu văn, hay một cái tên gì đó hay hay.
Chẳng hạn: Chiều Tà, Hương Lúa, Hoa Sữa...
Nhưng chẳng một ai lại dùng cái chữ cái như vậy để đặt.
Cũng vì quá khác lạ, quá cổ lỗ sĩ mà nhiều người khi đi ngang liền nhìn lâu hơn một chút.
Tô Hiển Nhiên vẫn như ngày ngào, vẫn ngồi lên vai của Đỗ Đức Trí đi đến cửa hàng của cô và hai anh chồng.
Từ nhà ra đến cửa hàng không quá xa, nên không cần đi bằng phi hành khí, chỉ cần đi bộ là được. Cũng vì thế ba người cứ đi bộ đến cửa hàng.Tô Hiển Nhiên nhìn nhìn đồng hồ, thấy cũng còn sớm, nên cô khẽ hỏi.
" Cửa hàng thật sự đã chuẩn bị xong? Hôm nay chỉ cần khai trương? "
Nhậm Thừa Vinh một tay đỡ lưng Tô Hiển Nhiên, một tay xách đồ nói.
" Ừ! Chỉ là do chúng ta mới mở nên không biết sẽ có khách hay không thôi. "
Tô Hiển Nhiên gật nhẹ đầu nói.
" Không cần quá nhiều khách, vì nếu quá nhiều khác chúng ta sẽ không thể phục vụ chu đáo, còn có rất nhiều người đàn ông bình dân không dám vào. "" Vì sao Nhiên Nhiên lại muốn buôn bán cho những người đàn ông, trong khi những người đàn ông ở tinh cầu này rất thấp kém. "
Nhậm Thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116414/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.