Đỗ Đức Trí hai mắt trừng to kinh ngạc, anh không nghĩ đến mấy ngày nay anh ăn đường cả kg mà không bị ngán đường a. . . càng ăn lại càng muốn ăn nhiều hơn cơ.
Từ ngày ở chung với Tô Hiển Nhiên mất trí nhớ, Đỗ Đức Trí từ một người chán ghét cô đến cực điểm, luôn muốn trốn chạy cô. . . lúc trước vô số lần cô hành hạ anh và Nhậm Thừa Vinh cũng vô số lần lăng nhục anh và Nhậm Thừa Vinh, nói không hận thì làm sao có thể. . . là một kẻ dưới một người trên vạn người như anh và Nhậm Thừa Vinh thì làm sao nhịn nổi, cũng từng có ý định giết cô nhưng đến khi nhìn cô tỉnh lại, mọi cử chỉ hành động đều thay đổi thì anh tin. . . đấy là một lòng tin không phải ai cũng có thể nói ra được. . . một lòng tin. . . kiểu như là thứ gì đó làm anh không hiểu gì mà mặc kệ chỉ có gắng tin tưởng cô. . .
Đây không phải lần đầu tiên anh tự suy đi nghĩ lại về quá khứ và hiện tại. . . nhưng thật sự lần nào cũng nghĩ xong lại tự mình cười. . .
Chỉ là thử đặt cược vào ván bài đó giờ đều thua thảm hại, lại không nghĩ đến hôm nay lại thắng chính là như vậy.
Đỗ Đức Trí không nhịn được, bản thân anh thật sự rất kích động, cảm giác trái tim cứ đập mạnh đến không thể nào kiềm chế nổi, Đỗ Đức Trí cúi đầu nhìn Tô Hiển Nhiên run rẩy gọi.
" Nhiên. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116384/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.