Môi Nhậm Thừa Vinh và Đỗ Đức Trí khẽ câu lên cười nham hiểm.
" Muốn. . . Trí. . . Vinh. . . muốn. . . a. . . không. . . đừng như vậy. . . a. . . " hai cây vật nam tính đang không ngừng cọ sát bên miệng hang động ngập nước của Tô Hiển Nhiên.
Tô Hiển Nhiên khó chịu cắn chặt môi, hai mắt tràn ngập lửa dục khát cầu nhìn Đỗ Đức Trí.
Đỗ Đức Trí chỉ nhìn cô mà không đi vào, ngay cả Nhậm Thừa Vinh cũng không hề có ý định đi vào.
Tô Hiển Nhiên biết. . . cô mà không nói thì nhất định phải nhịn. . . . chính là cô biết nói gì. . . nói làm sao? Không lẽ. . .
" Ưm. . . " chết tiệt! Còn xấu hổ gì nữa Tô Hiển Nhiên, đâu phải lần đầu mày đòi hỏi đâu. . . .
Tô Hiển Nhiên dụi đầu vào hõm vai của Đỗ Đức Trí khẽ nói.
" Nằm. . . ưm. . . nằm xuống. . . "
Đỗ Đức Trí ngoan ngoãn nghe theo nằm xuống, Nhậm Thừa Vinh ở ngay phía sau, Tô Hiển Nhiên đang ở tư thế ngồi lên người của Đỗ Đức Trí.
Cô nuốt nhẹ một ngụm nước bọt nhìn anh, hai mắt đảo qua đảo lại khẽ nói.
" Trí. . . ưm. . . vào. . . vào trước. . . "
Đỗ Đức Trí nhíu mày, tay đưa xuống dưới cầm vật nam tính cương cứng của anh cọ cọ nhẹ miệng hang, sau đấy mới đi vào, chính là miệng hang rất nhỏ, Tô Hiển Nhiên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116366/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.