Tô Hiển Nhiên ôm chặt cổ Đỗ Đức Trí, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở bắt đầu dồn dập, tay của Nhậm Thừa Vinh cứ lay lay hạt đậu, lại vân vê chúng, sau lại dùng hai ngón tay của hai bàn tay nắm lấy hạt đậu vuốt vuốt.
" Ư. . . " Tô Hiển Nhiên bị cơn kích tình đột ngột ập tới làm cả người cô run rẩy hơn, miệng cô không nhịn được rên lên một tiếng.
Đỗ Đức Trí nhìn cả người cô đỏ bừng, anh nhẹ nhàng ôm cô lên một chút để cô đè lên vật nam tính đang lớn dần dưới đũng quần của anh.
Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to nhìn chằm chằm Đỗ Đức Trí kinh ngạc, cô chưa từng nghĩ đến anh sẽ làm chuyện như vậy. . .
Đỗ Đức Trí ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng lắc nhẹ thân thể cô theo nhịp điệu tiến lùi, lại tiến lùi theo nhịp.
Tô Hiển Nhiên cảm nhận thực rõ ràng nơi đấy của anh đang cọ sát mạnh mẽ với cái hang động đang được một lớp quần của cô chắn lại. Nhưng không hiểu sao cô lại cứ có cảm giác nóng bức khó nhịn, không những thế cô muốn nhiều hơn. . .
" A. . . " Tô Hiển Nhiên bị hai bên, trên và dưới đều bị kích thích một lúc, nơi vốn khô ráo giờ đây cũng bắt đầu rỉ nước .
" Trí. . . Ưm. . . Vinh. . . a " Tô Hiển Nhiên run rẩy gọi tên hai anh, đầu cô ngưỡng lên cao, thanh âm không kiềm được nữa bắt đầu vang lên.
" Ư. . . ưm. .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116365/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.