" Nhất định phải hủy. " hủy đi con mắt nhìn trước tương lai là một việc làm rất ngu ngốc, nhưng so với có thể nhìn thấy những địch thủ của mình để dễ dàng giành thắng lợi, anh vẫn muốn đem lại bình yên cho Tô Hiển Nhiên.
Nhậm Thừa Vinh cười như không cười nói.
" Anh cũng biết rõ con mắt đó nó có lợi với anh ra sao mà! Nếu như anh hủy đi, thì xem như sau này dù có muốn cũng không thể có được nữa. "
Mặc dù, anh thật tâm lo lắng cho Tô Hiển Nhiên, nếu là anh đang đứng cùng một vị trí của Đỗ Đức Trí, được Tô Hiển Nhiên động tâm, anh cũng sẵn sàng bỏ đi những thứ đó... nhưng... Đỗ Đức Trí thì khác, tinh cầu Kolpel không giống nơi tinh cầu của anh, ở đó... tranh giành quyền lực, thế lực rất nhiều, có không muốn tham lam con mắt đó cũng hơi bị trái sự thật.
Đỗ Đức Trí nhìn như không nhìn Nhậm Thừa Vinh lạnh giọng nói.
" Cậu nghĩ tôi suy nghĩ ấu trĩ giống như cậu? Cho dù tôi không có những thứ đó, thì tôi cũng sẽ lấy được nếu tôi muốn, còn riêng Nhiên Nhiên, tôi không thể vì mục đích cá nhân mà để em ấy rơi vào nguy hiểm. " dừng một chút, con ngươi đen láy của Đỗ Đức Trí chuyển thành màu đỏ ngầu nói." Nếu chấp nhận ở với Nhiên Nhiên, thì cậu nên lọc bớt thứ dơ bẩn trong đầu cậu đi, tôi tuyệt đối không để ai lợi dụng cô ấy... kể cả bản thân tôi. " nói xong anh xoay người đi thẳng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116327/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.