Nhìn Tô Tú Vi khóc thương tâm như vậy, Tô Hiển Như hơi hơi động tâm, bà đúng thật không từng trách phạt Tô Hiển Nhiên, có một vài chuyện trong lòng bà vẫn cảm thấy có gì đó không đúng với tính cách của Nhiên Nhiên, nhưng bà cũng không biết nói gì.
Ngày bà đuổi cô đi, một câu giải thích, cô cũng không nói! Chỉ đứng đó nhìn chằm chằm bà, bà luôn có cảm giác như bản thân làm sai, nhưng lúc đó mọi chuyện rành rành như vậy... bà cũng không thể bênh vực Nhiên Nhiên.
Nhìn về Tô Tú Vi, Tô Hiển Như không nhanh không chậm nói.
" Cho dù chị Nhiên Nhiên của con có làm sai, thì con cũng không thể nào yêu hôn phu của chị ấy! Con biết rõ bản thân mình sai mà Tú Vi? "
Chu Liên không nhịn được nữa nói.
" Em nói con bé sai? Con bé chỉ theo đuổi tình yêu của mình mà sai sao? Con bé cho dù không phải con ruột của chúng ta, thì cũng không nên đối xử không công bằng như thế... " Dứt câu, ông cố ý nhìn chằm chằm Tô Hiển Như bày ra hai mắt đỏ ửng của mình để bà đau lòng.
Nhưng Tô Hiển Như lúc này chỉ toàn chuyện của Tô Tú Vi mà không nhìn Chu Liên, bà nghiêm túc nói.
" Nói ta nghe xem. Tại sao con lại yêu hôn phu của chị con. "
Tô Tú Vi hai mắt đỏ ửng nhìn chằm chằm Tô Hiển Như không chút run sợ nào nói.
" Bọn con lén lút qua lại với nhau đã hơn 3 năm rồi, mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116265/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.