Dừng một chút, Tô Hiển Nhiên lại nói.
" Tôi cần người Trung Thành và Thủy Chung, nếu các anh đã muốn ở lại đây thì hãy nhớ... Con người ai cũng có điểm giới hạn của mình, hiện tại tôi không hề biết cũng nhớ ra bất cứ chuyện trước kia, và xem như là tôi đang lần đầu tiên gặp cũng như ngày đầu chúng ta là vợ chồng, tôi cần chồng... một người thôi cũng được chứ không cần nhiều mà ngay cả cái bổn phận bảo vệ vợ mình cũng không có. "
" Quá khứ thì cũng chỉ là quá khứ, tôi không so đo những chuyện các anh làm cũng như bỏ mặc tôi bị người khi dễ nhưng hiện tại... tôi sẽ không để yên đâu. Đừng để chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa..."
Tô Hiển Nhiên nói cũng như là cảnh cáo, nghe kể sơ qua, chính cô tưởng tượng cũng có thể hình dung ra những cảnh tượng đó. Những cảnh mà nguyên chủ đã làm với hai người đàn ông kia...
Cái cô sợ chính là hai tên đàn ông này lại tính toán cô thôi. Sợ nghĩ cô là Tô Hiển Nhiên kia mà lợi dụng hay làm gì đó gây hại thôi.
Đỗ Đức Trí nghĩ thật kỹ, liền học theo cách thề thốt nghiêm túc của Tô Hiển Nhiên nói.
" Tôi, Đỗ Đức Trí xin thề... một đời một kiếp một người...sẽ lấy trung thành làm mục tiêu, thủy chung là điểm khởi đầu... tôi sẽ một lòng yêu thương Nhiên Nhiên. " nói xong chính Đỗ Đức Trí mặt đỏ rượi.
Nhậm Thừa Vinh không chịu thua cũng nói.
" Tôi, Nhậm Thừa Vinh...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116249/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.