Đỗ Đức Trí và Nhậm Thừa Vinh gật đầu, Tô Hiển Nhiên hai mắt trừng to.
Cái quái gì vậy? Nguyên chủ máu S... OMG các mỹ nam của cô... thật may mắn nguyên chủ chết rồi, nếu còn sống thì...
Nhìn Đỗ Đức Trí và Nhầm Thừa Vinh, Tô Hiển Nhiên không khỏi lắc đầu.
" Kể tôi nghe đi, lúc trước tôi là gì các anh, lại... vì sao các anh là chồng tôi? "
Ừ cô thật thắc mắc nha, nguyên chủ ăn ở kiểu này, tại sao có được hai ông chồng đẹp trai như vậy?
Đỗ Đức Trí vẫn im lặng.
Nhậm Thừa Vinh lại không có gì che giấu nói.
" Tôi và Anh Trí bị bán, Nhiên Nhiên đi ngang qua nên mua về... "
Trong đầu Tô Hiển Nhiên nghĩ " Ừ nguyên chủ cái gì cũng hỏng, chỉ có con mắt xài được. " nhưng vừa nghĩ xong liền không bác bỏ ngay.
Nhậm Thừa Vinh cười khổ nói.
" Từ khi bước ra khỏi nơi đó, chúng tôi liền bò mà về... "
Tô Hiển Nhiên hai mắt trợn to.
" Chúng tôi bị nhốt trong lồng sắc này. " chỉ hai cái lồng lớn.
" Tay và chân chúng tôi bị xích lại, cổ lại đeo cái vòng cổ đó... quần áo trên người cũng không được mặc... " dừng một chút lại nói.
" Nhiên Nhiên nổi hứng lên sẽ đạp thật mạnh vào đũng quần chúng tôi... " môi Nhậm Thừa Vinh cười khổ nói.
" Nhiên Nhiên dùng roi gai đánh chúng tôi... chúng tôi càng cứng đầu Nhiên Nhiên càng dùng biện pháp mạnh...
Tôi không chịu được nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-chong/2116248/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.