Dù gì Dương Hàn cũng là thành viên của cái nhà này, cũng nắm sâu chút chút về Cực Tấn.
Cô nàng hiểu, chủ tịch giám đốc doanh nghiệp ngoài đời thực không cùng loài với loại giám đốc ngang tàng tiêu tiền như nước cõi đất này là của bố trong tiểu thuyết.
Khi ý tưởng "Mời Hàn Thời Vũ đến diễn thuyết" nảy ra trong đầu cô nàng cũng không nghĩ gì nhiều, sau đó tỉnh táo lại mới nhận ra đây không phải một việc dễ thực hiện.
Với một buổi tọa đàm về khoa học kỹ thuật mà nói, Hàn Thời Vũ không phải một cá nhân nổi trội, điều chính yếu là chức danh tổng giám đốc Cực Tấn hắn nắm giữ. Hắn đến đây cũng đồng nghĩa với việc đại diện cho toàn thể công ty trách nhiệm hữu hạn khoa học kỹ thuật Cực Tấn.
Như thế, hắn không thể tự tác muốn làm gì thì làm, mà còn phải cân đong đo đếm đến lợi ích tổ chức.
Đây không phải trò đóng vai tỏ vẻ ra oai.
Dương Hàn ngồi trước mặt Dương Mạt và Hàn Thời Vũ, im lặng hồi lâu, căng thẳng bấu mười ngón tay vào đầu gối, hiện đang rối rắm hàng tá câu hỏi trong đầu.
Cô nàng vẫn là người phá vỡ bầu không khí yên tĩnh trước, không biết phải nói gì nữa, đành mặc mình buông thả một lần: "Con... muốn bố đến ạ."
Hàn Thời Vũ nhịp nhịp tay, định lên tiếng thì Dương Mạt chặn trước.
Anh nói: "Người lên kế hoạch chuẩn bị chính lần này là con phải không?"
Dương Hàn gật gật: "Dạ."
Dương Mạt đề nghị: "Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-cha-cua-toi/3429968/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.