Sáng sớm hôm sau, Dương Hàn đi học.
Lâu rồi Hàn Thời Vũ không được tận hưởng nằm ì trên giường. Hôm nay hắn không đặt báo thức, cơn mưa mùa xuân thật dễ dàng khiến người ta buồn ngủ, lúc nhập nhèm tỉnh giấc, tiếng mưa rơi tí tách ngoài trời đều đặn vang.
Dương Hàn thích nghe tiếng mưa rơi, Dương Mạt cũng vậy.
Ngày còn bé, cô nàng thích tìm chai lọ thủy tinh bày thành hàng ngoài cửa sổ hoặc một góc ban công. Lúc bấy giờ chỉ cần kéo cửa sổ ra là trông thấy vệt mưa.
Đó là trò chơi rất vui. Đôi lần Hàn Thời Vũ bung dù ra ban công, hứng lên nhặt cục đá gõ lên chai thủy tinh cao thấp không đồng đều.
Hình dạng mỗi cái lại khác nhau, lượng nước mưa cũng khác, thế nên mỗi âm thanh đem lại hòa vào nhau nghe rất dễ chịu.
Phòng làm việc tại nhà của Dương Mạt hướng ra sân, mở cửa sổ là thấy rõ vệt mưa di chuyển trên những tán cây tầm thấp, và nghe thấy âm thanh màn mưa dày đặc để lại từ gần đó vọng về.
Kia là Hàn Thời Vũ đang che dù ngồi xổm trong góc ban công. Thỉnh thoảng Dương Hàn sẽ chui vào dù chung với hắn, ngoan ngoãn đặt tay trên đầu gối, yên lặng ngồi xổm cạnh bố.
Thỉnh thoảng cô nàng sẽ tự che dù nhỏ ngồi một mình, hai tán ô một to một bé kế cạnh nhau khác nào hai mũ nấm đang ra sức chăm chú.
Khi đó quan hệ bố con của Hàn Thời Vũ với Dương Hàn mới không "tệ hại" như bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-cha-cua-toi/3429967/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.