Lúc ra mở cửa, Dương Hàn ép lưng thẳng tắp, thấy Liễu Tộ Diệp đứng ngoài cửa khoác một chiếc áo phao màu xanh nhạt.
Dương Hàn muốn nhìn Liễu Tộ Diệp phải hơi ngước lên.
Dương Hàn luôn cảm giác cô bạn này cao chót vót. Chỉ biết thầm than thở về cái chiều cao khiêm tốn của mình.
Cô nàng lên tiếng: "Chào cậu..."
Liễu Tộ Diệp đáp: "Ngày lễ vui vẻ."
Liễu Tộ Diệp hít vào một hơi, Dương Hàn mời bạn vào nhà. Liễu Tộ Diệp đeo chiếc ba lô đen thể thao quen thuộc của mình, bước vào.
Và nhìn thấy hàng chữ to tướng phát ra ánh sáng.
Liễu Tộ Diệp: "..."
Dường như nó đã trở thành nghi thức vào cửa nhà Dương Hàn. Bất cứ ai lần đầu tiên bước vào cũng phải bị bức thư pháp rúng động lòng người này thanh tẩy gột rửa.
Dương Hàn nói: "Cậu ngồi sô pha đi." Cô nàng im lìm hồi lâu không biết phải nói gì nữa đây, bèn gợi ý: "Hay là tớ dẫn cậu vào phòng ha? Tiểu Lộc cũng ở đó đó... Tiểu Diệp."
Nghe tên gọi sau cùng, khóe môi Liễu Tộ Diệp thoáng cong cong.
Liễu Tộ Diệp hỏi: "Chú Hàn có ở nhà không?"
Dương Hàn đáp: "Có, để tớ gọi bố."
Liễu Tộ Diệp: "Vậy tôi chờ ngoài phòng khách."
Nói là chờ, nhưng Liễu Tộ Diệp không hề thả lỏng một giây nào mà chỉ đứng trước sô pha, ba lô vẫn đeo trên vai, vô thức mân mê quai đeo như là muốn trịnh trọng chào đón một điều gì đó.
Dương Hàn vừa gọi Hàn Thời Vũ vừa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nguoi-cha-cua-toi/3429959/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.