Bắt đầu từ khi thấy cô thì Trầm Phỉ Phỉ cũng không vui vẻ nữa, cô ta chỉ ở lại thêm 15 phút nữa rồi rời khỏi. Trước khi đi còn tặng cho Trần Hiểu Ngưng một ánh mắt ý vị thâm trường.
Cô ngẩn người nhìn bóng lưng cô ta dần khuất mà trong lòng nảy sinh một chút không yên. Trầm Phỉ Phỉ này tính tình thật kì lạ, hôm qua còn nhiệt tình đối đãi với cô, hôm nay thấy cô ở cùng với U Minh Thượng thì thái độ lại thay đổi đến chóng mặt.
Cô tiếp tục với việc của mình, không để ý đến việc đó nữa, dù sao cô cũng chẳng phải cô ta, sao biết được cô ta đang chứa cái gì trong hồ lô của mình chứ?
...........
Mặc dù đã là buổi tối nhưng U Minh Thượng vẫn bận bịu rất nhiều việc, thậm chí là còn bận hơn cả buổi sáng. Lúc này, ngoài cửa phòng, Trần Hiểu Ngưng đang rón ra rón rén đứng đó, trên tay cô còn cầm một ly nước cam ép. Thật ra cô chẳng muốn tới đây một chút nào, nhưng nể mặt dì Vương đã nhờ vả cô mang ly nước này cho hắn nên cô mới quyết định đem lên. Cũng may là vệ sĩ canh gác đã được dì ấy dặn dò trước nên không làm khó dễ cho cô, như vậy càng tốt!
Cô áp sát tai vào cửa nghe ngóng, nhưng nó vốn được làm từ vật liệu cách âm, cô làm sai nghe thấy gì được chứ.
Cạch!
Đang phiền não, chợt chiếc cửa bị kéo ra từ bên trong, Trần Hiểu Ngưng mất đà loạng choạng muốn ngã xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187342/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.