- " Ưm..."- Trần Hiểu Ngưng rên nhẹ một tiếng, tay đỡ eo ngồi dậy. Đây đã không còn là căn biệt thự hôm trước mà cô bị nhốt nữa rồi, nơi này lại là một dinh thự khác của U Minh Thượng. Cô lười biếng ngả lưng tiếp tục ngủ, tối hôm qua cô bị hắn làm cho mệt rã rời rồi, hôm nay phải ngủ thật nhiều để hồi sức mới được!
Mới chỉ nằm một lát mà đã tới gần trưa, Trần Hiểu Ngưng dù có mỏi mệt nhưng không thể bạc đãi cái bụng nhỏ của mình được, từ tối hôm qua đã chẳng ăn gì, cô cần một thứ gì đó để lấp đầy bụng đã.
Khác với không khí im ắng lạ thường của chỗ kia thì nơi này trái ngược hoàn toàn, ở đây có rất nhiều người hầu kẻ hạ, công việc ai người nấy làm, không hề lộn xộn, mọi thứ đều được hoàn thành theo đúng trình tự của nó!
- " Tiểu thư, cô có cần giúp gì hay không?"- Dì Vương chính là quản gia của nơi này, bà đã quan sát cô từ lúc cô đi xuống cầu thang rồi nhưng tới giờ mới mở miệng, giọng điệu rất rất hiền từ.
Bà chăm nom thiếu gia từ bé tới lớn, dù cậu ấy có bao nhiêu đào hoa ong bướm bên ngoài cũng chưa bao giờ đem bất cứ cô gái nào về nhà, đây là người đầu tiên. Và bà cũng chắc chắn một điều, mắt nhìn của thiếu gia không bao giờ là sai cả!
Trần Hiểu Ngưng có chút lúng túng, lắc lắc đầu cười gượng:-" Dạ không có, cháu tự làm được rồi ạ!"
Cô tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187338/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.