Thiệu Tử Lâm trừng trừng hai mắt tức giận nhìn đứa em gái mình nhưng lại không thể làm gì, hừ lạnh, xoay người rời đi.
Đợi cô ta đi rồi, Thiệu Tử Na nhếch mép khinh thường:-" Tất cả các người, những gì các người nợ tôi, tôi sẽ từng chút từng chút đòi lại hết."
......
Trời cũng đã dần trở lạnh, mới sáng sớm cả thành phố đều ngập tràn sương mù trắng xóa.
Trần Hiểu Ngưng nằm cuộn tròn trong chăn ấm, cô thoải mái lăn lộn khắp nơi. Đột nhiên, bàn tay đang duỗi ở bên kia chợt sờ vào thứ gì đó cứng cứng.
Cô thò đầu ra khỏi nhìn xem đó là thứ gì, khuôn mặt của Đàm Hoàng Hạo phóng đại ngay trước mắt khiến cô giật mình, giơ chân lên đạp mạnh một cái.
Đàm Hoàng Hạo chỉ cần nghe một tiếng động như gió thổi cũng có thể phát hiện ra. Hắn đã sớm tỉnh dậy từ lâu, vạn vạn không ngờ tới cô dám đạp hắn lăn xuống giường nên mới không có phòng bị. Đây tuyệt đối là sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay trong 28 năm làm người của hắn.
Trần Hiểu Ngưng vội vàng lật chăn lên xem, phát hiện ra quần áo trên người vẫn còn nguyên vẹn thì mới thở phào một hơi nhẹ nhõm. Tuy nhiên, nó không kéo dài được lâu thì cô lại phải dựng lên một lớp đề phòng, cảnh giác nhìn Đàm Hoàng Hạo đang tới gần mình.
- " Anh... anh... sao anh lại ngủ trên giường này?"- Cô lúng túng hỏi, cơ thể theo sự di chuyển của Đàm Hoàng Hạo mà càng lùi về phía sau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-nam-chinh-doi-dich-xin-dung-keo-ta-vao/2187288/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.