Edit: Sâu Lười @ Nhisiêunhân
“Kết hôn!”
Cằm tôi suýt rớt xuống, Dương Dịch huơ huơ tay trước mặt tôi, tôi vẫn chưa thể phục hồi tinh thần lại.
“Cậu có cần phải vậy không?” Dương Dịch trừng tôi một cái, nhưng khóe mắtkia có còn gì ngoài ngọt ngào đâu. Thấy tôi tỉnh lại, cô ấy mới chậm rãi nói: “Hôn kỳ đã định trước lễ mừng năm mới, tính ra thì là một thángtới. Tụi mình cũng không muốn làm phức tạp, nghi thức chỉ đi một lần làđược, cũng là vì muốn tốt cho cậu, đỡ để phù dâu là cậu mệt nhọc.”
“Mình?” Tôi chỉ chỉ vào mình, hỏi lại: “Phù dâu?”
Dương Dịch trừng tôi một cái, “Có ý kiến gì?”
“Không được… Không được…” Tôi thẳng lưng, “Mình xin cậu, cậu mới yêu bao lâuchứ, bây giờ lại đột nhiên muốn kết hôn, làm phù dâu của cậu, ít ra cũng phải để mình biết rõ hai người là thế nào. Nói đi nói lại, ngay cả chúrể là ai mình còn chưa thấy nữa.”
“Ồn ào cái gì chứ, không phảithời gian trước cậu đang vội vàng chàng chàng thiếp thiếp với D tiênsinh của cậu sao, mình hẹn cậu mấy lần cũng không được!”
Cô ấy chưa dứt lời, vừa nói tới cái này, cảm xúc vốn lên cao của tôi lại uể oải tụt xuống.
“Hai người…” Dương Dịch nhanh chóng cảm giác được, “Cãi nhau?”
“Aiz…” Tôi thở dài, “Ra quân, chưa thắng trận đã chết…”
Dương Dịch giật mình, “Hai người? Không thể nào…”
Tôi nhướng mắt, thờ ơ nhìn ra con đường ngoài cửa sổ: “Bọn họ sắp quay lạirồi, mình còn mù quáng muốn xem náo nhiệt làm gì, chuyện này ngay từ đầu đã là sai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-muoi-bay-la-thu-tinh/534721/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.