Thất Tịch, Bắc Kinh, năm 2017.
Như vậy cũng đã mười hai năm. Hai năm bên nhau. Mười năm xa nhau.
Tôi hiện tại đã là một bác sĩ chuyên khoa tim của một bệnh viện tương đối lớn tại Bắc Kinh. Ngày ngày công việc chất chồng không thể ngủ, thời gian nghỉ ngơi lại bị cấp trên dành ra để họp. Hoàn toàn quên mất cuộc sống bên ngoài.
Sau khi ra trường, tôi tìm đến Bắc Kinh lập tức, Đại học sáu năm vẫn không thể tìm được tung tích gì của chị.
Chuyên tâm làm theo lời chị. Làm một bác sĩ tốt, phải kính nghiệp, không vì tư lợi và gây nên cản trở.
Nhưng mà, không có chị ở bên, tư sự đột nhiên lại là một gánh nặng.
Bốn năm làm việc tại bệnh viện, cũng không ngừng truy lùng cái tên Tần Lam, tiểu thiên sứ, đệ nhất hoa khôi đại mỹ nhân.
Kết quả vẫn là không có gì.
Thất Tịch năm nay trời trở lạnh, lất phất mưa phùn về đêm.
Tôi ở nhà xem ti vi và uống rượu. Một bưu kiện được gửi đến.
Tôi lập tức vứt thẳng ly vang đỏ xuống sàn ngay khi xuất hiện trước mắt tôi là cái tên của mười năm trước.
Người gửi: Tần Lam.
Lia mắt xuống hòng tìm được địa chỉ.
Bắc Kinh.
Tôi chầm chậm điều hòa hơi thở của mình, nhẹ nhàng mở nắp kiện hàng.
Một cái hộp nhạc và một phong thư.
Quyết định đọc thư trước.
"Bắc Kinh, ngày 17 tháng 7, năm 2012.
Thân ái,
Cẩn Ngôn à, là chị đây. Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hai-mau-muc/2123363/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.